114. CHUYỆN LY KỲ VỀ ĐINH TIÊN HOÀNG


     Vua Đinh Tiên Hoàng Đinh Bộ Lĩnh mồ côi cha từ bé, bà mẹ họ Đàm đưa gia thuộc vào ở cạnh đền sơn thần trong động. Lúc nhỏ, Đinh Bộ Lĩnh thường cùng bọn trẻ con chăn trâu ngoài đồng. Bọn trẻ tự biết kiến thức không bằng, cùng nhau suy tôn Bộ Lĩnh làm trưởng. Phàm khi chơi đùa, Bộ Lĩnh thường bắt bọn chúng chéo tay làm kiệu khiêng và cầm hoa lau đi hai bên để rước như nghi trượng thiên tử. Ngày rỗi, Bộ Lĩnh và bọn trẻ trong thôn thường kéo nhau đi đánh trẻ con thôn khác, đến đâu bọn trẻ đều sợ phục, hàng ngày rủ nhau đến phục dịch kiếm củi thổi cơm. Bà mẹ thấy vậy mừng lắm, mổ lợn nhà cho chúng ăn. Phụ lão các sách bảo nhau:

- Đứa bé này khí lượng như thế ắt làm nên sự nghiệp, bọn ta nếu không theo về, ngày sau hối thì đã muộn.
     Rồi họ bèn dẫn con em đến theo và tôn Bộ Lĩnh làm làm trưởng ở sách Đào Áo. Người chú của Bộ Lĩnh, giữ sách Bông, mang quân đến đánh Đào Áo. Bấy giờ Bộ Lĩnh còn ít tuổi, thế quân chưa mạnh, phải thua chạy. Khi qua cầu ở Đàm Gia Loan (1) thì cầu gãy, Bộ Lĩnh rơi xuống bùn. Người chú toan đâm, bỗng thấy hai con rồng vàng hiện lên che chở cho Bộ Lĩnh, nên sợ hãi rút lui. Bộ Lĩnh liền thu nhặt tàn quân quay lại đánh, người chú phải hàng. Từ đấy Bộ Lĩnh thanh thế lẫy lừng, đi đánh đến đâu đều dễ như chẻ tre. Mọi người ai cũng sợ phục và gọi Đinh Bộ Lĩnh là Vạn Thắng Vương.


Chú thích:
(1) nay thuộc Đàm Xá, Gia Viễn, Ninh Bình.

No comments:

Post a Comment

BÀI ĐĂNG PHỔ BIẾN