T17. BÁN THAN

BÁN THAN
(Trần Khánh Dư)

Một gánh càn khôn quảy tếch ngàn
Hỏi rằng chi đó dạ rằng than
Ít nhiều miễn được đồng tiền tốt
Hơn thiệt nài chi gốc củi tàn
Gần với lửa hương cho vẹn tiết
Thử xem vàng đá có bền gan
Thấy mình lem luốc toan nghề khác
Chỉ sợ dân đen lắm kẻ hàn.


Chú thích:

(*) Lịch sử: Nhân Huệ Vương Trần Khánh Dư vì phạm tội thông dâm với công chúa Thiên Thụy, vợ của Hưng Vũ Vương Trần Quốc Nghiễn, nên bị triều đình nhà Trần phạt đánh 100 roi và cách bỏ hết chức tước. Trần Khánh Dư phải về quê Chí Linh (nay thuộc Hải Dương) làm nghề bán than để kiếm sống. Giặc Mông Nguyên xâm lược lần thứ ba, ông được vua Trần Nhân Tông phục chức và giao trấn giữ Vân Đồn (nay thuộc Quảng Ninh). Tại đây ông đã đánh tan đội thuyền lương của tướng giặc Trương Văn Hổ.
(**) Tác giả: Bài thơ này có tài liệu thì nói là của Nhân Huệ Vương Trần Khánh Dư, lại có tài liệu thì cho rằng là của người đời sau vịnh Trần Khánh Dư lúc phải đi bán than.

No comments:

Post a Comment

BÀI ĐĂNG PHỔ BIẾN