11. DÂNG SỚ HẶC VUA


     Năm Tự Đức thứ hai (1), quan hàn lâm thị độc Phạm Phú Thứ dâng sớ can ngăn việc vua mải mê chơi bời mà bỏ bê triều chính. Vua Tự Đức xem sớ giận lắm liền bảo đình thần luận tội Phạm Phú Thứ rồi phát phối ông đi làm lính ở trạm Thừa Nông (2). Thái hậu Từ Dũ nghe tin liền gọi vua vào hỏi:
- Ông Phạm dâng sớ hặc con lười biếng thì ông ấy được lợi gì?.
     Tự Đức trả lời:
- Ông ấy không được lợi gì, nhưng sao bề tôi lại nói vua quá đáng thế.
     Bà Từ Dũ nói:
- Thương thì mới giận, giận thì hay nói quá lời. Những người chỉ biết vâng dạ để lấy lòng vua chắc gì đã trung với vua.
     Tự Đức cúi đầu không nói, bà Từ Dũ hỏi tiếp:
- Thế ông Phạm vô Thừa Nông có buồn không?.
     Tự Đức đáp:
- Ông ấy không buồn mà rất vui, những lúc rảnh việc thường thả thuyền trên sông để câu cá và ngâm thơ.
     Bà Từ Dũ nghe vậy thì bảo vua rằng:
- Thế thì người trượng phu không phải vui ở chức tước hoặc được người trên sủng ái mà cốt ở việc làm chân chính.
     Tự Đức sụp lạy mẹ, rồi hạ chỉ phục chức cho Phạm Phú Thứ.



Chú thích:

(1) năm 1849.
(2) nay thuộc Phú Lộc, Thừa Thiên Huế.

No comments:

Post a Comment

BÀI ĐĂNG PHỔ BIẾN