37. MỐI TÌNH TAM XUYÊN VÀ MỘNG LIÊN


     Tôn Thất Mỹ sau khi bị cách chức thì về sống ở An Cự vui với việc làm thơ và lấy hiệu là Tam Xuyên. Bấy giờ có ông phủ Nguyễn Đình Mai cũng đưa vợ con từ Đồn Vàng về Huế sinh sống. Trong số các con ông Mai, có cô Nguyễn Thị Oanh mới mười bảy tuổi xinh như một đóa hoa khiến nhiều vương tôn, công tử lăm le ướm hỏi. Nhà thơ Tam Xuyên, khi ấy đã ngoài bốn mươi tuổi, nghe tiếng cô Oanh và biết cô Oanh đang học quốc ngữ thì liền tặng cô Oanh bài thơ:

          Những ngậm ngùi xuân dáng ủ ê
          Vì ai khăng khít nỗi riêng
          Huyền vi máy tạo e lời lậu
          Sắc sảo câu thơ ít chữ đề
          Nặng gánh tương tư ngày ép uổng
          Hỏi nơi kì ngộ dạ đê mê
          Trăm năm cốt cách còn y
          Giấy rách khuyên em giữ lấy lề.
     Cô Oanh đọc bài thơ khoái chí vô cùng, cứ khúc khích cười trong phòng. Thế rồi cô đem lòng yêu nhà thơ và trở thành bà Tam Xuyên với biệt hiệu là Mộng Liên. Hai người thường thả thuyền trên sông Hương mà ngâm thơ ca hát, ân ái rất mặn nồng. Khi Tam Xuyên mất, Mộng Liên cắt tóc đi tu ở chùa Diệu Đức.

No comments:

Post a Comment

BÀI ĐĂNG PHỔ BIẾN