56. CÙNG CẢNH VEN TRỜI LẠI KHÁC ĐƯỜNG


     Nguyễn Thành và Huỳnh Thúc Kháng bị bắt giam ở ngục Faifo (1), sau lại được chuyển lên nhà lao tỉnh. Trong nhà lao tỉnh hai ông thường cùng với các nhà chí sĩ khác cũng bị giam ở đó luận văn bình thơ cho qua ngày. Đến hôm nghe tin sắp phải đày đi xa, ông Nguyễn nghĩ mình lĩnh án chín năm chắc không bị đày đi Côn Lôn cùng ông Huỳnh án chung thân nên mới vỗ vai ông Huỳnh bảo:
- Tôi không làm thơ song cũng có bảy chữ tiễn ông.
     Ông Huỳnh nói:
- Xin đọc nghe.
- Đồng thị thiên nhai lộ bất đồng (2).
     Ông Huỳnh vô tay khen:
- Thôi, bảy chữ đủ rồi, không cần làm trọn bài nữa.
     Sau cả hai ông đều bị đày đi Côn Lôn cả. Ra Côn Lôn, ông Nguyễn Thành bị bệnh chết tại đảo, ông Huỳnh Thúc Kháng về sau được giảm án xuống còn mười ba năm. Lúc được rời đảo về, nhớ lại câu thơ trước, ông Huỳnh thương cảm đến chảy nước mắt.



Chú thích:
(1) tên người Pháp dùng để gọi Hội An
(2) nghĩa là: Cùng cảnh ven trời lại khác đường

No comments:

Post a Comment

BÀI ĐĂNG PHỔ BIẾN